“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.”
Bất kể cha mẹ bạn có phải là người nuôi dưỡng giáo dục bạn hay không, ít nhất mẹ bạn là người đã chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau đưa bạn tới thế giới này. Đừng làm việc gì để sau này bản thân cảm thấy hối hận, hãy đối xử thật tốt với cha mẹ bạn, đừng đợi tới khi họ không còn trên thế giới này nữa, mới hiểu được mới thấy trân quý. Tới lúc đó tất cả đều quá muộn, không thể lấy lại được nữa. Vì vậy, hãy ghi nhớ, đừng bao giờ nói 10 câu này với cha mẹ.
Đáng thương cho những tấm lòng của các bậc cha mẹ, “sự lắm lời” của cha mẹ kỳ thực chính là một cách thể hiện sự quan tâm và lo lắng đến con cái của mình.
Cha mẹ gọi điện tới có lẽ chỉ muốn nói chuyện, chúng ta có thể hiểu được ý của họ không, đừng vội vàng tắt điện thoại khi bạn không hiểu rằng họ đang nhớ bạn đến nhường nào.
Họ chỉ muốn nói chuyện với bạn mà thôi. Chẳng phải khi còn bé bạn đã từng hỏi họ cả ngàn câu về thế giới xung quanh và họ luôn kiên nhẫn trả lời bạn sao?
Có những việc quả thật sức lực hiện tại của họ không làm được nữa, vì vậy chúng ta quan tâm muốn cha mẹ dừng lại, nhưng đừng làm như vậy bởi họ sẽ nghĩ rằng mình là người vô dụng.
Ý kiến của cha mẹ, có lẽ không có tác dụng gì cho chúng ta, nhưng đừng làm họ nghĩ rằng, họ đã trở thành giống như đồ trong bảo tàng, không còn giá trị gì thực tế nữa.
Phòng của bản thân mình, tốt nhất tự mình dọn, nếu đã không tự dọn mà còn bừa bộn, thì cũng đừng nói vậy để phụ sự quan tâm của mẹ.
Cha mẹ luôn mong chúng ta về nhà, vì vậy mỗi lần về thường quan tâm chăm sóc làm những món ngon cho chúng ta, đó là cách họ thể hiện sự quan tâm, và điều chúng ta cần làm là im lặng tiếp nhận, thế là đủ.
Thói quen tiết kiệm cả đời của họ rất khó để thay đổi, cố gắng để mỗi bữa họ làm bớt đồ ăn đi một chút là được.
Căn dặn con cái luôn luôn là trách nhiệm của các bậc cha mẹ, vì sợ chúng ta còn non trẻ chưa suy nghĩ thấu đáo, bạn là nên hiểu điều này.
Thực ra họ chỉ muốn lưu giữ tất cả những kỉ niệm liên quan đến bạn, và gia đình. Những món đồ đã không còn dùng để làm gì nữa nhưng nó đầy những kí ức êm đềm trong họ về bạn. Đó là một cuốn nhật kí mà riêng họ hiểu